Chúng ta của sau này mãi mãi không có chúng ta
- Chúng ta đã cùng nhau đi qua những năm tháng của tuổi thanh xuân đẹp nhất. Nếu một lần nữa cho em được quay lại điểm xuất phát ban đầu thì em vẫn sẽ lựa chọn yêu anh như vậy
Em đã từng hy vọng rất nhiều về một cái kết Happy ending mà em là cô dâu còn anh là chú rể, em sẽ là cô dâu hạnh phúc nhất với chàng trai em yêu thương. Em đã từng nghĩ rằng anh sẽ là người nắm tay em cùng em đi qua những vui buồn hạnh phúc tới cuối con đường mang tên cuộc đời. Và em đã tin rằng dù có như thế nào đi nữa thì đôi bàn tay đó vẫn sẽ mãi nắm chặt tay em. Nhưng tất cả chỉ là em đã từng nghĩ, từng hy vọng và từng tin.
Không ai có thể nói trước được điều gì và không ai có thể suy tính được hai chữ tình cảm. Tất cả đã từng tốt đẹp nhưng cuối cùng em và anh lại chọn cho mình con đường riêng. Chúng ta không còn đi chung trên một con đường. Con đường của anh từ bây giờ về sau sẽ không có em đi cùng và ngược lại con đường của em cũng không có anh bên cạnh.
Người ta bảo yêu một chàng trai đào hoa khổ lắm và bạn sẽ không bao giờ nắm bắt được trái tim của anh ta. Nhưng em không tin điều đó anh à. Em tin tưởng rằng với tình yêu của mình thì sẽ nắm bắt được trái tim anh. Em sẽ là người cuối cùng, sẽ là điểm dừng chân thực sự níu giữ được bước chân của anh. Nhưng em sai rồi phải không anh. Từ trước tới giờ hóa ra chỉ có em ảo tưởng như vậy. Em coi anh là bến đỗ của em nhưng chưa bao giờ anh coi em là trạm dừng chân cuối cùng của anh cả.
Người ta nói rằng trong tình yêu quan trọng là gặp đúng người, đúng thời điểm. Em cứ tưởng rằng mình đã gặp đúng người đúng thời điểm nhưng sự thật là em lầm. Em chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là người anh cần đúng thời điểm cả phải không anh? Sao anh vô tình quá vậy anh, kể cả lúc nói những câu làm tổn thương em nhất anh vẫn lạnh lùng bình thản. Cái sự lạnh lùng bình thản đó đã khiến em trước kia trầm luân vào yêu anh nhưng cũng chính cái lạnh lùng bình thản của ngày hôm lại lại khiến em hận anh rất nhiều. Em đã nghĩ rằng chỉ cần sự chân thành của mình trong tình yêu em sẽ giữ được anh. Nhưng sự thật lại luôn cay đắng hóa ra từ trước đến giờ chỉ mình em sống với viễn tưởng mà em tự vẽ ra còn anh lại thờ ơ bên ngoài. Không biết cần bao nhiêu yêu thương mới đủ giữ anh ở lại?
Em không thể dối lòng mình. Em không đủ vô tình để quên những gì đã từng tồn tại. Không đủ lạnh nhạt nhìn anh mà tim thôi không đau nhói. Nước mắt vẫn cứ chực trào mỗi lúc nhớ về từng khoảnh khắc có nhau. Nhưng nỗi đau nào rồi cũng phải qua đi, anh đã không thể quay lại bên em. Em biết có níu giữ cũng vô ích. Cái em cần là thời gian trôi qua sẽ mang hình bóng của anh đi xa dần. Em sẽ coi như anh đến với em là duyên nợ kiếp trước anh nợ em kiếp này phải trả. Mà duyên nợ đã trả hết cho nhau rồi vậy thì anh có thể đi.
Chúng ta đã cùng nhau đi qua những năm tháng của tuổi thanh xuân đẹp nhất. Nếu một lần nữa cho em được quay lại điểm xuất phát ban đầu thì em vẫn sẽ lựa chọn yêu anh như vậy. Chàng trai đã nắm tay em cùng đi qua năm tháng thanh xuân. Vui có, buồn có, hạnh phúc hay tổn thương chúng ta cũng đều cùng nhau trải qua. Năm tháng dài rộng ấy, thanh xuân đẹp đẽ ấy sẽ mãi trong em. Mai này có gặp nhau trên đường đời tấp nập kia, em vẫn sẽ gọi tên anh đong đầy như thế. Cảm ơn đã ở bên, cùng em đi hết một đoạn đường sóng gió. Cảm ơn thanh xuân tươi đẹp của em từng có anh.
Duyên nợ giữa anh và em đã hết, có thể lúc này em đau khổ vẫn chưa quên được anh nhưng không có nghĩa sau này em không quên được. Lời cuối cùng em muốn nói với anh - người con trai mang đến cho em nhiều hạnh phúc nhất nhưng cũng nhiều đau khổ nhất. Tạm biệt anh người đã không thể đi cùng em đến hết con đường cuộc đời này, sẽ có người khác thay anh bước đi bên em và cùng em xây dựng hạnh phúc. Cuộc sống này không có anh, nắng vẫn đợi em nơi cuối con đường. Một ngày không xa em sẽ tìm được bến đỗ của mình – người biết trân trọng em và tình cảm của em. Tạm biệt anh – tạm biệt những năm tháng tuổi trẻ.
Gặp nhau ở cuối thanh xuân nhưng chẳng thể nắm tay nhau đi đến cuối con đường
Nhận xét
Đăng nhận xét