Hoa vô ưu - đóa hoa Phật giáo không bao giờ tàn lụi
Vô ưu – loài hoa của Phật giáo, mang trong mình triết lý sâu
sắc của đạo Phật về cuộc sống không ưu tư, phiền muộn. Trải qua hàng ngàn năm,
loài hoa ấy vẫn lặng lẽ bừng nở trong nắng gió, và nở ở trong lòng những con
người hướng Phật.
1. Loài hoa thiêng đất Phật
Hàng ngàn năm trước, Phật Thích Ca Mẫu Ni sinh ra dưới tán
cây vô ưu – loài hoa của vùng đất thiêng, loài hoa mang trong mình vẻ đẹp của sự
lạc quan, tinh thần thanh thản. Hoàng hậu Ma Đa khi mang thai Thái tử Tất Đạt
Đa – tiền thân của Đức Phật, thấy cây vô ưu tỏa hương thơm ngát bèn ghé vào
thăm và vịn cành cây mà sinh ra Thái tử.
Vô ưu – không muộn phiền, tên loài hoa cũng là lý tưởng cao
nhất của đạo Phật: thoát khỏi những tham, sân, si của đời người; vượt qua bao
muộn phiền, tăm tối để hướng về cõi Niết Bàn. Đây là loài hoa mang ý nghĩa tâm
linh ẩn chứa những tư tưởng về xuất thế và nhập thế.
2. Đóa hoa vô ưu trong lòng mỗi người
Hoa vô ưu không chỉ được gieo trong đất, tươi tốt nhờ nắng
gió thiên nhiên mà trong lòng mỗi người đều có một đóa vô ưu, cần tưới tắm bằng
tu tập, hướng đạo để càng ngày càng bừng nở mạnh mẽ, tỏa hương thơm ngát. Chỉ
có vô ưu mới không có luân hồi sinh tử, chỉ có vô ưu mới không có nghiệp chướng,
không có luẩn quẩn đầu thai.
Vô ưu trong lòng, tự dưng bất thiện thành thiện, không đạo đức
thành đạo đức, chẳng những hóa giải được ác nghiệp trong quá khứ mà còn ngăn ngừa
ác nghiệp trong tương lai, tạo ra thiện hạnh. Làm thế nào để vô ưu, không ham cầu
thì vô ưu. Lòng thanh thản thì vô ưu, lòng tĩnh tại thì vô ưu. Mọi muộn phiền đều
từ những ham muốn của con người mà ra.
Lòng càng ít ham muốn thì đóa vô ưu càng tươi tốt. Đạo Phật
hướng tới cảnh giới vô vi, vô ngã vị tha, tức là quên đi tất cả những thứ vật
chất tồn tại trên đời, quên đi những tham cầu cá nhân, quên đi chính cả mong ước
của mình, chỉ hướng tới một điều duy nhất: đạo.
Lý tưởng này của đạo Phật là lý tưởng của cái thiện và lòng
thiện. Khi lòng thiện lên ngôi, người ta chỉ hướng thiện, khi hướng thiện thì mọi
hành vi đều thiện, không còn tham mà ác, không còn cầu mà bất nhân. Thiện tâm
chính là chất dinh dưỡng của hoa vô ưu trong lòng, người thiện ắt vô ưu.
Muốn thiện, muốn vượt qua những ham muốn tầm thường trong cuộc
đời con người thì nhất định phải có trí. Trí tuệ sáng suốt, thấu triệt ngọn nguồn
của sự sống và tất thảy mọi vật trên trên đời, hiểu nguồn cơn khổ đau và cách
thoát khỏi khổ. Người có trí sẽ thấy bản chất vô ngã vô thường ngay trong chính
mình, hiểu mình, không thành kiến, không ảo tưởng, vững vàng tiến tới con tưởng
thoát khỏi thế tục.
Phật giáo tin rằng, trí tuệ chính là chìa khóa giác ngộ và
giải thoát cuối cùng, thanh tịnh nhờ trí, tâm an nhờ trí, tâm tĩnh nhờ trí. Sự
nở rộ của đóa hoa vô ưu trong lòng cũng chính là sự nở rộ của trí tuệ, trí tuệ
tinh thần và trí tuệ học thức. Trí tuệ của lòng từ bi, hỷ, xả, vị tha, của
buông bỏ muộn phiền, thông hiểu nhân quả; trí tuệ của tha mình, tha người, mọi
thứ về hư không.
Đó mới chân chính là những đóa hoa vô ưu đẹp nhất, bền bỉ nhất
chứ không như loài hoa sớm nở, tối tàn, màu sắc rực rỡ nhưng dễ dàng héo úa
kia. Tâm mỗi người giống mảnh đất màu mỡ, gieo được đóa vô ưu, tự khắc hưởng
hương lành.
Vô ưu xuất thế, là tán vô ưu nâng đỡ sự ra đời của Đức Phật
Thích Ca Mâu Ni; vô ưu nhập thế là đóa vô ưu sinh trưởng trong lòng mỗi Phật tử.
Vô ưu xuất thế đánh dấu sự xuất hiện của đấng linh thiêng, vô ưu nhập thế để
đánh dấu sự hướng tiện, nhập đạo của con người.
Hoa vô ưu nở khắp năm châu bốn biển, bất kể tuổi tác sang
hèn, bất kể trai gái giàu nghèo, đóa hoa ấy là biểu tượng của Phật giáo, của sự
bình đẳng, giác ngộ, của con đường học đạo gian truân, khổ hạnh nhưng kết quả rực
rỡ, tuyệt đẹp. Bắt đầu từ ngay hôm nay, hãy tự chăm lo vun vén cho đóa vô ưu
trong lòng mình đâm chồi nảy lộc.
Nhận xét
Đăng nhận xét